11.12.07

Sáng mồng một Tết

Sáng mồng một cũng đi làm
Nắng Xuân nhạt lắng trong sương sa mù
Nghiêng đầu kẻo tóc ướt mưa
Tóc chen sợi bạc, sợi xưa hạt huyền

Nhìn mưa đọng giọt mái hiên
Hoa đào rộ nở một bên cạnh rào
Bỗng nghe lòng chợt xôn xao
Thương thân viễn xứ dạt dào nơi đây

Nắng xuân hong nỗi nhớ đầy
Bên hiên hàng xóm ,ngọn cây .. .. lưng trời
Nuốt đi giọt lệ trên môi
Thế mà cũng đã nưa đời tha hương ! !!

Bánh xe lăn nỗi chán chường
Thương thân lá rụng trên đường quạnh hiu
Lái xe , lái nỗi buồn theo
Chở thêm nỗi nhớ quê nghèo xa xôi

Ơ hay, mồng một Tết rồi
Ta đi làm, cuối nẻo đời trong mưa
Thế là.. .. hết sáng ,lại trưa
Đến chiều về.. .. hết nắng. Thừa mùa Xuân
NgọcBích

No comments: