29.9.10

Nụ hoa ngày ấy


Nhớ Hànội như nụ cười
Cứ như cái thuở xa rồi tuổi thơ
Nước trôi bèo giạt trong mưa
Nụ hoa còn nở bên bờ đâu đây


Lá vàng thu đã rụng đầy
Từ xa em mãi chẳng quay trở về
Hoa xưa thôi nở vườn lê
Người em Hànội chưa hề đổi thay ?


Trăng thu khi khuyết khi đầy
Ơi em ! người cũ vai gầy hơn xưa
Qua mưa gió đổi thay mùa
Nụ hoa ngày ấy bây giờ thôi tươi.


Ngọc Bích

Còn lại nụ cười đơn sơ



Bích Thiền viện chủ ngang tàng
Mà giờ đây lụy vì chàng: Thơ ! thôi
Từng gây sóng gió một thời
Giờ đây còn lại nụ cười đơn sơ


Mà giờ đây đứng trơ trơ
Trải bao đồi núi , trăng mờ khó khăn
Như Mây qua đỉnh phù vân
Bích thiền viện chủ có lần vượt qua


Vì người và cũng vì ta
Sắc Không , không sắc đậm đà từ tay
Những dòng những chữ phơi bày
Nhẹ nhàng như khói sương bay qua mành


Ví dù ngàn vạn câu kinh
Cũng dành ca tụng những tình thế nhân
Mây bay trên đỉnh phù vân
Đã yêu dù chỉ một lần cũng cam


Sân , si gió chuyển cành lan
Như sương gió dưới đời tràn nắng xưa
Em !…bài thơ đọc dưới mưa
Trách người hay trách ta vừa biết yêu


Thơ như giải yếm, mái chèo
Trôi trong gió nhẹ thả neo nhịp nhàng
Thơ còn giữ ngọc gìn vàng
Gửi theo cả giấc mộng vàng trong thơ


Ngọc Bích

Tiếng lòng.



Một đóa hoa thơ dưới nắng chiều
Thoảng đưa trong gió chút hương yêu
Gửi về bên ấy cùng mây trắng
Một tiếng tơ lòng vọng tiếng tiêu

Ngoc Bich




Một thoáng hương




Giây phút êm đềm ao ước sao…


Kề vai nồng ấm nụ hôn trao


Dịu dàng em khẽ nghiêng đầu ghé


Một ánh sao trời bay vút cao


Ngọc Bích

Theo gió thu vàng



Sáng nay quét lá cửa thiền

Tay vun tay quét lòng miên man sầu

Bao nhiêu lá rụng theo nhau

Đầy vơi phủ kín mái sau vắng người



Thưa anh ! nghe lá thu rơi

Nhặt từng cánh lá bồi hồi nhớ anh

Mình em và lá vây quanh

Mới hay rằng thiếu vắng anh em buồn



Riêng em và nỗi cô đơn

Khép đôi mi gạt nỗi buồn long lanh

Nghe như gió lướt qua mành

Hỏi thầm anh có nghe tình thu phai ?



Hình như trong tiếng thở dài

Ngừng tay vuốt sợi tóc mai em… chờ

Tình yêu đẹp tựa trang thơ

Xin anh gìn giữ từng tờ từng trang



Một mai theo gió thu vàng

Ghi trang tình sử lỡ làng gió mưa,



Ngọc Bích (Sept-2010 San Jose)


27.9.10

22.9.10

Lên tiếng gọi Em



Lên tiếng gọi em

Em yêu ! Thơ, hỡi ơi người
Vì nàng Thơ để lụy đời đó anh
Thơ làm đổ quán xiêu đình
Nào đâu chỉ lụy riêng mình anh sao

Thơ ! em như chén rượu đào
Đầy vơi em , tận nơi nào hỡi em?
Cho ta hỏi nhỏ, hỏi thêm
Có chờ ta mé cuối thềm thi ca !

Ngọc Bích


Mưa Xuân