28.11.09

Đây tình gửi Huế

Dành riêng Kim Thư với tiếng hát và giọng ngâm Huế vô cùng


Nắng chiều cuối nẻo chân mây
Mặt trời chìm khuất rặng cây sau đồi
Hồn thơ theo áng mây trôi
Mộng tàn phai chốn quê người vút xa

Lâu rồi , mấy chục năm qua
Nửa vòng trái đất là xa thật rồi
Nhớ về Huế rất thầm thôi
Gợi trong nỗi nhớ và người rất thân

Ngự bình vẫn cứ như gần
Hương giang một dải lụa ngần trắng bay
Tràng tiền như một áng mây
Đông ba, ,Gia hội những ngày mờ qua

Chùa Thiên Mụ nắng chan hòa
Cổng trường Đồng Khánh thoáng tà áo bay
Quốc Học chờ đón bên đây
Dáng hồng những đóa sen gầy Tịnh Tâm

Văn Lâu những sáng mưa rầm
Trong em nỗi nhớ vẫn thầm về anh
Và cho Huế rất chân thành
Em yêu mãi Huế và anh nhất đời .

Xin anh hiểu giúp em thôi
Đây tình gửi Huế của người tha hương.
Ngọc Bích

Ban hợp ca Mây Bốn Phương

Sẽ cho ..


Chỉ xin em nụ hôn môi
Trong chiều nhạt nắng , bên đồi mộng mơ
Thế mà em lại hững hờ
Chẳng cho hôn ,lại lững lờ nhìn đâu

_ Thôi anh ! đợi đến.. mai sau
Sẽ còn .. .. nhiều dịp bên nhau cơ mà !

_ Có ai đâu, chỉ hai ta
Và cây phượng tím phía xa,xa mờ

_Thôi anh, đợi đến bao giờ.. .
Sẽ hôn anh, chứ chẳng cho bây giờ
Gái Quê





Ngọc Bích

Thu nay


Em gửi về anh vạt nắng vàng
Nắng thu vừa mới chuyển mùa ngang
Sưởi ấm lòng anh đêm giá lạnh
Khi trời chuyển gió buổi thu sang

Lại gửi thêm theo chút ánh hồng
Cho tươi sắc thắm buổi chờ trông
Để những đợi chờ xa cách ấy
Tô đậm tình yêu rất mặn nồng

Anh biết chăng em vẫn ước mơ
Cho nắng hong vàng những áng thơ
Cho gió đưa thư tình tới lá
Cho lá rơi bên gốc ngóng chờ

Rồi gửi thêm theo với cuộc tình
Một cành hoa thắm, đóa hồng xinh
Cho anh và mối tình ta đấy
Vạt nắng thu nay của chúng mình


Ngọc Bích

Những lá thu rơi

Vào một mùa hoa cũ đã xa
Những lá thu rơi rụng trước nhà
Trong nắng thu vàng đôi gót nhỏ
Chỉ thầm thì rồi lặng lẽ rời xa

Đã mấy thu qua cũng nắng vàng
Và rồi thu cũng muộn màng sang
Để cho thu dến ngoài song cửa
Rồi cũng thu qua rất nhẹ nhàng

Đợi những thu vàng theo bước em
Nghiêng nghiêng thu vắng bước đường quen
Tìm đâu hương tóc lừng hoa bưởi
Tóc ướt buông lơi xõa rất mềm

Những mùa thu cũ qua và đã
Đi mãi không về theo gió sương .


Ngọc Bích


Bốn Mùa

Xuân hồng mây chín ửng bên song
Hè đến ai đem nắng nhuộm hồng
Để mỗi thu vàng sầu tím biếc
Cuối trời mây xám chuyển sang đông
Ngọc Bích

Muà Thu áo vàng


Em đi trong gió áo mơ vàng
Dù biết mùa đông sắp bước sang
Trong nắng thu vàng qua rất nhẹ
Từng bước thu qua cũng muộn màng .
Ngọc Bích


27.11.09

Một thoáng hương


Giây phút êm đềm ao ước sao…
Kề vai nồng ấm nụ hôn trao
Dịu dàng em khẽ nghiêng đầu ghé
Một ánh sao trời bay vút cao
Ngọc Bích

23.11.09

Như ngày năm xưa

Xin thưa với mẹ câu này
Trời còn mưa nắng khi thay đổi mùa
Cầm tay mẹ buổi ban trưa
Nghe lòng xao xuyến đong đưa nỗi buồn


Bình minh rồi sẽ hoàng hôn
Sông rồi cạn, đá cũng mòn trong ta ?
Thời Gian ! hai chữ bao la
Ước chi được mãi là ta buổi này


Cầm bàn tay mẹ trong tay
Xin cho mẹ được như ngày...năm xưa.

Ngọc Bích

21.11.09

Dặn em chỉ một lời thôi

Hình như trời đất quanh ta
Em và nắng vẫn bao la bên ngoài
Cho em nồng ấm nụ cười
Còn hoài niệm mãi một thời thanh xuân

Hình như trong cõi phù vân
Em và mây trắng trước sân nhà thờ
Áo bay em rất hững hờ
Nương làn mây trắng giấc mơ thiên đàng

Nhưng em ơi ! buổi thu vàng
Chắt chiu kẻo lỡ hương tan trong chiều
Ngọc Bích




Một cành đơn độc giữa phù vân



Em về yêu mãi màu hoa cúc
Rực rỡ thu vàng hương cố nhân
Những tấm màn hoa chen cánh trắng
Phương trời xa thiếu vắng mùa xuân

Em đứng bên hoa rất trắng ngần
Một cành đơn độc giữa phù vân
Chao ơi ! tất cả cùng hoang vắng
Hoa nở đầy hiên , cúc trước sân
Ngọc Bích







20.11.09

Quê Hương dù rất xa mờ

Xin người hãy giữ trong tim
Xuân biếc ,hè xanh vút cánh chim
Thu vàng thương nhớ còn trong mộng
Đông hững hờ sang sẽ lắng chìm

Vẫn còn hồi hộp con tim
Vẫn mơ vẫn nhớ trong tiềm thức ta
Quê Hương dù rất mù xa
Vẫn in đậm nét trong ta trong nàng

Trời đã vào thu dẫu muộn màng
Và mây trắng cả cõi mênh mang
Ai đem nhuộm tím mây trong nắng
Ngàn giọt theo nhau lá rụng vàng.

Ngọc Bích

Mắt biếc em tôi


Riêng tặng Kim Thịnh cô em gái Bắc Kỳ nho nhỏ dễ thương

Em tôi má thắm môi hồng
Gỡ làn tóc rối, dậm vòng môi son
Kể từ xa cách nước non
Lục bình theo sóng dập dồn muôn nơi

Nhớ Quê hương , nhớ nhớ ôi
Nhớ dòng sông lại nhớ người bến sông
Cánh lục bình lướt xuôi dòng
Nổi trôi trên sóng lưu vong cuối trời

Cho tôi nhắn nhỏ đôi lời:
Cùng em tận cuối chân trời những ai
Áo em theo gió bay dài
Đôi tà áo mỏng trang đài ngàn xưa

Cánh hoa trôi lặng xa mờ
Phương trời lữ thứ , bên bờ đại dương
Tím tà áo thoáng mây vương
Cánh lục bình vượt trùng dương ngút ngàn

Rồi đây một buổi thu vàng
Chìm trong mắt đẹp của nàng mà thôi

Ngọc Bích



19.11.09

Một mai trong gió thu vàng

Những đóa hoa tươi nở rộn ràng
Bên chùm hoa trắng rực hương lan
Sắc tươi màu thắm rồi phai úa
Còn mãi trong ta một bóng Nàng
Năm tháng trôi theo giấc mộng vàng
Những ngày xuân thắm đến thu sang
Những sợi tơ trời ôi rất mỏng.
Mây Hồng tung gió lướt không gian
Bâng khuâng trong gió thu vàng ấy
Xin giữ dùm ta hạnh phúc Nàng .
Ngọc Bích

Hoa còn tươi mãi?



Bên hoa hỏi khẽ một lời thôi:
Chẳng biết rằng hoa sánh với người ?
Sẽ thắm sẽ tươi và mãi mãi
Giữ màu như thuở thắm làn môi ?

Hoa đã là son thắm của đời
Hương đưa phảng phất cả muôn nơi
Riêng đóa hoa lòng vương vấn mãi
Gửi người yêu dấu đóa này thôi

Xin hãy vì tôi gửi đến người
Yêu hoa yêu đến cả người tặng hoa.

Ngọc Bích

Một buổi Thu Vàng



Một mai khi tóc điểm màu sương
Ai giữ dùm tôi một đóa hường
Để mãi màu hoa đừng héo úa
Nhạt làn môi thắm khúc cung thương

Tà áo ai bay khắp ngả đường
Tựa hồ như những áng mây vương
Cách chi níu cánh thời gian lại
Lưu giữ cho đời một thoáng hương.

Trở lại quê xưa nếu một ngày...
Chị sẽ cùng em tay nắm tay
Nhớ buổi chiều vàng khi nắng xuống
Mây Ngàn Phương ấy vẫn tung bay ?

Ngọc Bích



18.11.09

20 Năm Viễn Xứ của Minh Nguyệt



Chiều Thơ Nhạc với muôn lời
Nàng và hoa của khung trời Nhạc Thơ
Tình mong manh nhẹ như tơ
Dành riêng Nàng với đợi chờ ước mong

Gửi trong hoa những tiếng lòng
Và bằng thơ nhạc những vòng hương bay
Nhẹ nhàng lướt phím đôi tay
Dạo muôn nhạc khúc chiều nay tặng Nàng

Vì Nàng nhạc mãi âm vang
Bên Nàng trong buổi thu vàng êm trôi
Một mai ...dù rất xa xôi
Hỏi ai quên kỷ niệm thời ...thu sang .

Ngọc Bích

Họa Sĩ và Thi Nhân

MẤY ĐOẠN THƠ RỜI
TẶNG HỌA SĨ :
TRƯƠNG THI THỊNH

Họa sĩ Thịnh là người từng trải,
Chị là ai ? có phải là ta.
Chao ôi ! ngọn bút tài hoa,
Nhìn vào thấy nỗi thiết tha vẫn còn.
Dù sông núi, dù non, dù nước,
Dù gió trăng, dù trước, dù sau.
Dù đen, dù trắng, đủ màu,
Vẫn là nỗi nhớ niềm đau khôn cùng.

Xin cảm tạ tấm lòng nghệ sĩ,
Nòi tình kia càng nghĩ càng thương.
Nguyễn Du còn tập Đoạn Trường
Đông Tây kim cổ sắc hương chập chờn
Ôi là ! ngọn bút đam mê,
Thời gian một giải đi về chiêm bao.
Dù cho tóc bạc cách nào,
Nỗi lòng vẫn cứ ngọt ngào thiết tha.
Nòi tình cốt nhạc chúng ta,
Trước sau họa sĩ cũng là thi nhân.

Xem tranh chị vẽ hôm nay,
Thực tình tôi nghĩ là ngày nào xưa.
Thời gian bao độ nắng mưa,
Nỗi lòng thuở ấy vẫn thừa đam mê.
Tự dưng lại muốn cảm đề...
Cuộc đời nay ở mai về : chiêm bao.
Bút kia tha thiết làm sao !!
Thương người hoặc cũng phần nào thương ta.


Chao ôi ! nghệ sĩ tài hoa,
Vẽ trăng, vẽ giữa hồn quê lúc này.
Vẽ sao xiết nỗi mê say.
Tưởng là Lê Diễm, nào hay lại mình !

Hà Thượng Nhân
San Jose 10-08-2007

Bài Thơ Viết Trên Đỉnh Non Mù


Chiều thu mây tím rợp trời
Nhẹ nhàng những cánh lá rơi bên đường
Tưởng chừng trên cõi mù sương
Tình yêu xưa vẫn vấn vương ngọt ngào
Lòng nghe ...lòng chợt xôn xao
Tôi đem lá rụng trải vào vườn thơ
Mùa thu vàng nắng uơm mơ
Có đôi bướm trắng lững lờ rong chơi
Bâng khuâng nhìn giải mây trôi
Chao ôi ! gợi nhớ một thời rất xa
Ngày xưa áo trắng ngọc ngà
Thướt tha dưới ánh nắng... tà áo bay
Hỏi em , hỏi nhỏ câu này:
Bàn tay ngà ngọc giờ đây ai cầm ?
Và thưa em, vẫn lặng câm
Tên em tôi vẫn gọi thầm ! nhớ em .
Ngọc Bích

2.11.09

Lời Cảm Ơn

Riêng tặng Minh Nguyệt

Cảm ơn một buổi thu sang
Cho bè bạn được rộn ràng vui chơi
Cảm ơn bằng cả muôn lời
Chắp đôi tay tạ ơn đời thiết tha.
Cảm ơn tình rất bao la
Bên nhau trong ánh chiều tà mênh mang
Cảm ơn những tấm lòng vàng
Đã từng xoa dịu lỡ làng thương đau
Cảm ơn một thoáng mưa mau
Bạc làn tóc trắng , thắm màu tóc xanh
Cảm ơn tia nắng vàng hanh
Gợi niềm nhung nhớ quê mình mến yêu
Cảm ơn cả những buổi chiều
Gửi trong thơ cả những điều ước mơ
Cảm ơn ngày tháng xa mờ
Đưa ta vượt thoát bến bờ chông gai
Cảm ơn những giấc mơ dài
Chắt chiu kỷ niệm một trời yêu thương
Cảm ơn , lời rất bình thường
Gửi từ những đóa tâm hương chan hòa.
Ngọc Bích

Để rồi còn một ngày mai

Giọt sương vương đọng mi ai
Giọt sầu vương cọng tóc mai má đào
Nụ son môi thắm ai chào
Lời thơ buổi ấy thắm vào tim ai
Để rồi ...rồi một ngày mai
Ai cùng ai quãng đường dài đi chung
Cho ai nỗi nhớ khôn cùng
Mùa vàng lá rặng cây rừng thu rơi
Mùa thu mùa của đất trời
Tình thu riêng của một người...đời xưa.

Ngọc bích