14.10.11

Khóc Hà Thượng Nhân

Người người chăm sóc Hà Chưởng Môn trong tình thân thương

Huệ Thu và Ngọc Bich cùng với các người thân thường xuyên thăm viếng cụ Hà


Khóc Hà Thượng Nhân


Hiu hắt chiều Thu úa một màu
Chao ôi! Bãi bể với nương dâu
Thác về sống ở là như thế
Sinh ký tử quy cũng vẫn đau!
Nhớ Bác dễ quên ngay vẻ mặt
Đọc thơ không cản được giòng châu!
Bao năm Xướng- Họa vui quen biết
Một phút xa lìa Bác ở đâu?


huệthu








Khóc Người Hà Thượng

Những người đàn em luôn đến bên anh trong quãng ngày gần cuối

Tiễn người về cõi hư không

Còn lưu giữ lại muôn dòng nhớ thương



Tiễn Người về cõi hư không

Khóc Người Hà Thượng


Tiễn Người về cõi hư không

Vàng thu lá rụng theo lòng nhớ thương

Lòng tầm hẳn vẫn tơ vương

Cùng Người trên cõi thiên đường viễn du


Tiễn Người xa cõi phù du

Cách chi gửi được tâm tư theo

NgườiHàn huyên lời vẫn nối lời

Mà giờ đây đã ra người ngày xưa


Tiễn Người hành lý đầy thơ

Còn đeo thêm cả giấc mơ thanh bình

Đem theo trong cuộc hành trình

Hà Chưởng Môn ! chuyến độc hành thật chưa ?


Cùng nhau vượt quãng đường mưa

Sáng nay đành đoạn phải đưa tiễn Người

Cây tùng ngả rạp bên đồi

Hạc vàng một cất cánh tung trời vút cao


Trông theo nào thấy đâu nào

Ô kìa ! cánh hạc lẫn vào không trung

Nhạt nhòa mắt chợt rưng rưng

Mới hay Người đã xa xăm thực rồi ...


Ngọc Bích





Khóc Hà Thượng Nhân




Hiu hắt chiều Thu úa một màu
Chao ôi! Bãi bể với nương dâu
Thác về sống ở là như thế
Sinh ký tử quy cũng vẫn đau!
Nhớ Bác dễ quên ngay vẻ mặt
Đọc thơ không cản được giòng châu!
Bao năm Xướng- Họa vui quen biết
Một phút xa lìa Bác ở đâu?

huệthu