14.10.10

Để giấu mơ phai..


Anh có nghe trong gió lẫn mưa ?
Chiều nay bên ấy rét hay chưa ?
Chiếc khăn quàng chỉ vừa âm ấm
Trạnh nghĩ về anh xuốt buổi trưa


Anh có nghe lòng nhớ tiếc không?
Riêng em, trong nỗi nhớ khôn cùng
Mỗi khi sương phủ nhòa chân núi
Và gió mưa về mỗi cuối đông ?


Anh có nghe em vẫn gọI thầm ?
GọI anh, giờ gọI bạn tri âm
Thôi đành, dĩ vãng từ đây nhé
Để giấu mơ phai dướI nắng hồng


Ngoc Bich


Sao người cứ hẹn …

One Rose for Unconditional Love
Photograph of Red Roses

Làm sao gặp được đây người?
Đổ thừa mây thấp , rồi … trời chuyển mưa?
Ta chơ người ấy năm xưa
Sao người nỡ để ta chờ bấy lâu ?

Thời gian như thế kỷ sầu
Cho mây trắng nhuốm mái đầu hai ta
Giáng chiều vàng nhạt mờ xa
Chao ơi là khó cho ta gặp người

Đứng nhìn những đám mây trôi
Ngẩn ngơ hỏi có gặp người hay chưa?
Trời còn khi nắng khi mưa
Sao người cứ hẹn mà chưa …giữ lời ?

Ngoc Bich

13.10.10

Khóc Mẹ




Tặng người vừa mất Mẹ

Hôm đưa mẹ đến nghĩa trang

Ôi chao ! mắt đẫm hai hang lệ rơi

Thôi còn gọi tiếng : Mẹ ơi !

Thiên thu vĩnh biệt, một đời chia xa

Mặc dầu biết Mẹ đã già

Vẫn đau buồn Mẹ lìa xa địa cầu

Ngẩng lên nào thấy Mẹ đâu

Chẳng qua một đám hương sầu đó thôi

Nắng mưa Mẹ trả lại đời

Dối gian Mẹ trả cho người thế nhân

Cuộc đời như đám phù vân

Nhớ thương Mẹ mấy cũng ngần ấy thôi

Mây tan, trăng lặn sau đồi

Giọt sương trong nắng đọng rồi tan đi

Đằm đằm giọt lệ trên mi

Con còn ghi nhớ những gì Mẹ Khuyên

Mẹ về trong cõi vĩnh yên

Con giờ như kẻ đắm thuyền trên sông

Niềm thương , nỗi nhớ ngập lòng

Tan trong sương khói những dòng phù du.

Ngọc Bích

Thế cũng xong.



Thỏ thẻ cùng anh hẹn ước đầu
Những lần ta hứa sẽ cùng nhau
Những câu tâm sự câu tâm sự
Những giấc mơ hồng sẽ đến sau


Nay chắc gì người đã nhớ đâu?
Cũng chẳng ưu tư hoặc chẳng sầu ?
Nhớ đến thời gian và ước nguyện
Lòng ta.hồ dễ đã quên mau ?


Xa cách từ lâu có lẽ lòng
Nguời quên ta nhỉ , có đành không ?
Riêng ta nào có nguôi thương nhớ
Ta vẫn mong chờ vẫn thủy chung.


Đời đã chia xa, chẳng được cùng
Với người tròn giấc mộng tình chung
Những câu hẹn ước ngày xưa ấy
Nay đã qua rồi...thế cũng xong


Nỗi nhớ

Ngắm hoa nở nhớ đến ai
Nghe như kề cận bên vai thì thầm
Nhẹ nhàng qua nét mi cong
Mộng mơ tình mãi dấu trong tim nàng

Đóa quỳnh trắng rất dịu dàng
Mùi hương lắng đọng mênh mang cõi tình
Gửi cùng nỗi nhớ kết thành
Cánh hoa và nụ diễm tình nên thơ

Đêm đêm trăng sáng đợi chờ
Quỳnh hoa khép cánh thẫn thờ nhớ anh
Ngọc Bích