Một bến mơ
Một sớm ta về lại chốn xưa
Niềm riêng nỗi nhớ nói sao vừa
Nâng cành hoa tím nghiêng theo gió
Cạnh gốc soan già dạt dưới mưa
Nghe tiếng chuông chùa xa lắng vọng
Thả hồn theo tiếng võng xa đưa
Người đi mãi vẫn còn lưu dấu
Về lại mong tìm những cảnh xưa
Lâu rồi những ảnh ,hình năm ấy
Ghi mãi trong lòng buổi xế trưa
Vạt nắng bên đường xanh khóm trúc
Vườn sau in bóng rặng cây dừa
Hình dung từ góc trời xa thẳm
Một thuở thanh bình , một thuở xưa
Nước trôi theo sóng sầu lưu luyến
Thuyền vẫn xuôi dòng lại bến mơ.
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment