3.10.14

Một mình










Một mình

Một mình chỉ một mình thôi
Nơi đây ta vẫn lẻ loi đi về
Đời thường gặp lắm nhiêu khê
Trôi theo năm tháng để về miền xa

Một mình vẫn một mình ta
Trải bao gian khổ phong ba trong đời
Đem niềm vui đến cho người
Gom thành thơ viết cho đời đọc luôn

Dòng đời như nước mưa tuôn
Đá mòn sông cạn dày sương mịt mù
Xuân hè rồi lại sang thu
Tình yêu chợt đến coi như muộn màng

Yêu thơ hay đã yêu chàng?
Vì sao ta cứ bàng hòang mình ta ?

Ngọc Bích

No comments: