30.8.11

Thì ra mình đã …




Đột nhiên trời bỗng dưng mưa
Khiến mình nhớ chuyện ngày xưa …quê người
Giờ đây đã thật xa rồi
Quê Hương nào đã pha phôi ít nhiều

Thì ra mình đã vẫn yêu…
Biết rằng gió có làm xiêu cây tùng?
Làm tơi tả những bông hồng?
Mà nghe lòng bỗng chùng trong dáng chiều

Chỉ vì mình vẫn rất yêu
Tình quê hương vẫn quá nhiều nhớ thương
Chân trời mái tóc điểm sương
Trái tim nhuộm tím sầu thương một đời


Thương từng câu ru : à ơi !
Còn trong dĩ vãng của thời xa xăm
Thì ra lòng đã dặn lòng
Ra đi ta quyết thề không chung trời

…Từ khi cắn chặt bờ môi
Trong cay đắng nói thầm lời chia ly
Cánh bằng theo gió bay đi
Vẫn mơ ước một chu kỳ…mùa xuân?

Mây trôi nước chảy qua dần
Lẫn bao tủi nhục , phong trần đắng cay
Đếm bao nhiêu đốt ngón tay
Anh hung , tử sĩ trong đầy nhớ thương


Ngày rằm tháng bảy tha hương
Kính xin dâng nén tâm hương về người
San Jose phía xa vời
Tạ Ơn ! Xin tạ ơn người Hùng Anh !
Ngọc Bích

No comments: