10.9.08

Cuối vườn lãng du




San Jose nắng mong manh
Và mưa rất nhẹ nơi thành phố xa
Phủ gần trắng mái tóc ta
Đọng trên mi lại vỡ òa trong tim

San Jose nắng êm đềm
Và hơi ấm có về miền quê ta ?
Nắng vàng bên những cội hoa
Chao ôi ! nắng bỗng nhạt nhòa trong tim ?

San Jose nắng , mưa thêm
Và người lưu xứ vẫn tìm về đây
Nắng mưa qua biết bao ngày
Mà niềm nhung nhớ vơi đầy mỗi thu

San Jose sáng sương mù
Và chiều vàng khói âm u ngợp hồn
Ai đem gom lá thu buồn
Vun vào một nẻo cuối vườn lãng du ?

Ngọc Bích

No comments: