2.2.15

Mong manh cành trúc

Tay vin  một nhánh đam mê
Thẫn thờ nhớ mãi nẻo về... xa xăm
Lâu rồi anh có biết chăng
Em tương tư một nốt thăng nhiệm màu
Hỏi thầm từ thuở ban đầu
Vẫn chưa biết được từ đâu yêu người
Bâng khuâng nhánh trúc bên đời
Tơ vương ánh mắt một người em yêu
Anh ơi ! nếu có một chiều
Vời trông theo một cánh diều đứt dây
Cho Em  nói nhỏ câu này:
Nhớ thương ôm trọn vòng tay thôi mà
Khi  thương lúc nhớ người xa
Tình như nhánh trúc la đà mướt xanh
Là khi em rất nhớ  anh
Là khi em lõang tan thành hương thơ
 Ngọc Bích


Trong tĩnh lặng của khu vườn ba chúng tôi đã cùng đàn cá Koi vui chơi xuốt một sáng xuân hồng
Bên cô em gái  lên thăm chị, cho đến lúc em về, chị vẫn chưa hề nói được lời cảm ơn em


Em ơi trời đã xế chiều
Cũng  chưa nói hết  những điều khúc nhôi
Sớm mai này em về xuôi
Em cho chị khất một lời cảm ơn 

Ngọc Bích


No comments: