28.11.10

Phải chi.




Đông vừa đến cỏ thôi tươi
Cây lưa thưa sót lại đôi lá vàng
Trái tim chín thật muộn màng
Người tha hương cũng vội vàng hái theo


Rồi đây, rồi một buổi chiều
Lẻ loi em một cánh diều không dây
Gửi hồn theo khói mây bay
Quê hương lơ lửng diều say lối về.


Chao ôi! nhớ lạ lùng ghê
Nụ hôn ngày ấy chưa hề trao nhau
...Tháng năm theo nước cuốn mau
Coi như lá rụng qua cầu nước trôi.


Phải chi ta sớm gặp người
Mùa thu ấy pháo có rơi ngập đường?
...Đến nay tóc điểm hơi sương
Nhìn theo lá rụng chợt thương tiếc chiều


Trái tim giờ chín hơn nhiều
Mà niềm thương nhớ chín theo ân tình
Chuyện riêng hai đứa chúng mình
Giờ đây đã trở nên thành chuyện xưa.

No comments: