10.10.08

THU


Mùa thu và thi nhân luôn có những rung cảm vô hình mà thượng đế đã ban cho. Mối cảm quan tương đồng đã được Ngọc Bích và các thân thi hữu diễn tả qua những bài thơ và vần điệu đều chỉ dành riêng cho mùa thu, cho những mùa thu rất đẹp, rất tuyệt vời với tình ý của riêng tác gỉa . Xin được phép thân kính mời quý vị và các bạn ghé thăm miền Sông Cạn Đá Mòn để cùng nhàn lãm với các nhà thơ Đỗ thị Minh Giang, Nguyên Hà và Ngọc Bích qua các bức họa mùa THU.

Thu

Em nhớ mùa Thu đã rất xa
Những lá Thu rơi rụng trước nhà
Trong nắng Thu vàng đôi gót nhỏ
Tiễn người Thu lặng bước chân qua

Đã mấy mùa Thu nắng dẫu vàng
Quê người Thu vẫn muộn màng sang
Và rồi Thu đến bên song cửa
Thêm những Thu qua rất nhẹ nhàng

Đếm những Thu vàng quyện bóng em
Nghiêng nghiêng Thu vắng bước đường quen
Mây Thu trắng nõn thềm hoa bưởi
Làn tóc Thu buông xõa quá mềm

Rồi những mùa Thu đi rất xa
Những Thu không trở lại quê nhà
Những lá lìa cành Thu vĩnh viễn
Những hương bàng bạc dáng Thu qua

Ngọc Bích

Hoa baì
THU ...

của TH Ngoc Bích .

Mãi nhớ Thu buồn vạn nẻo xa
Mưa Thu lành lạnh chốn quê nhà
Chiếc lá Thu vàng rơi trước ngõ
Tưởng chừng Thu đến, vội vàng qua.

Cách biệt bao Thu úa lá vàng
Ve sầu nứt nỡ, đón Thu sang
Ai đang nhặt lá Thu màu nhớ ?
Hẹn gặp Thu sang, chút ngỡ ngàng .

Nhặt lá Thu vàng gởi tặng Em
Tìm trong Thu lạnh mãi chưa quen
Trăng Thu lờ lững bên thềm cũ
Suối tóc bờ vai, Thu diệu mềm .

Anh ở phương nầy, Thu quá xa
Làm sao tìm lại hương Thu nhà
Cho ta ôm trọn mùa Thu nhớ
Mãi đón Thu về, nắng thoảng qua .

Nguyên Hà
MÙA THU,
Họa Thơ Ngọc Bích

Thương mãi mùa Thu xa quá xa
Thu về chiếc lá rơi hiên nhà
Nắng Thu sưởi ấm đôi chim nhỏ
Thời gian nhẹ thoảng bóng Thu qua .

Bao nhiêu lá rụng đón Thu vàng
Ngỡ ngàng đất khách ngắm Thu sang
Hoa Thu rộ nở ngoài sân trước
Thu dỗ hồn tôi giấc nhẹ nhàng .

Chiều Thu tóc xỏa vòng tay em
Thu che mắt biếc dáng quen quen
Lững lờ Thu khẽ hôn hoa bưởi
Làm thẹn đài hoa Thu yếu mềm .

Gió Thu dìu dặt tiếng ngân xa
Mùa Thu lữ thứ nhớ quê nhà
Tình Thu sẽ mãi là miên viễn
Trăng Thu huyền hoặc tối hôm qua .

DT Minh Giang
10-10-08 dtmg The autumn


I ever love the autumn far way
It comes then the leaf fall in a part house.
Fall sunlight warm up two little birds
Time slightly passes it the fall gait.

How many leaves fallen welcome yellow fall
Perplexed in foreign country I watch the fall come
Fall flowers bloom in front yard
The fall lulled my soul to slight sleep.

Fall evening her hair embrace her arms
The fall hides blue eyes of familiar gait
Sluggish the fall softly kisses grapefruit flower
It makes shy the calyx the feeble fall.

The fall wind rhythmically the far echo sounds
The inn fall I feel nostalgic
Fall love will be is eternal
Fall moon was fantastic last night.
TGC 16-10-2008 (100.0)

No comments: