16.10.08

Những người áo trắng năm xưa


Saì gòn của những năm xưa
Sài gòn của những khi vừa biết yêu
Sài gòn của buổi ban chiều
Và Saì gòn của bao nhiêu oán hờn

Những tà áo trắng thân thương
Những tà áo trắng nẻo đường vẫn bay..
Áo xưa trắng tựa như mây
Bây giờ áo trắng những ngày tha hương.
Trải qua vạn dăm trùng dương
Mà lòng lữ thứ vẫn vương vấn đầy

Những người áo trắng hôm nay
Bạc phơ mái tóc ,lòng day dứt buồn
Vẫn thương về một quê hương
Đang rơi trong vạn đau thương điêu tàn.

Vì đâu nước mất nhà tan?
Vì ai cắt đất dâng sang xứ ngườì?
Tổ tiên xây dựng bao đời
Giang sơn gấm vóc , muôn người an vui

Cớ sao gây cảnh ngậm ngùi?
Chẳng còn công lý, mất đời tự do?
Bao năm gây dựng cơ đồ
Bây giờ bè lũ giặc Hồ phá tan.


Dù cho cách trở quan san
Những người áo trắng vẫn vang lời thề
Quyết tâm hẹn một ngày về
Đồng lòng gìn giữ miền quê thanh bình

Tận tâm với nước non mình
Thôi chinh chiến hết điêu linh một ngày
Những người tóc bạc như mây
Mà lòng yêu nước vẫn đầy vẫn luôn

Hướng về một chốn quê hương
Đem yêu thương trải con đường về quê
Ngọc Bich

No comments: