Thì thầm em khẽ gọi: Anh !
Trời vào thu nắng vàng hanh mong chờ
Cho em dệt mộng ươm mơ
Cho em hồi hộp khi chờ đợi anh
Ngoài vườn lá úa đầy cành
Rụng rơi từng chiếc lá xanh lá vàng
Nụ hôn trao dẫu muộn màng
Nồng nàn những giọt thu vàng mưa Ngâu
Chìm sâu trong đáy mắt nâu
Hồn anh bơi lặng trong màu mắt em
Ngọt ngào trên đóa môi mềm
Mong manh sương đọng bên thềm tà huy
Thả hồn xuôi mái tóc mây
Êm đềm anh xiết vòng tay êm đềm
Hương thu nhè nhẹ vào đêm
Cho anh say đắm cho em mơ màng
Phải chăng một cõi thiên đàng
Mùa thu dành tặng riêng nàng và anh ?
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment