Mà sao ngày tháng như là dài thêm
Ban ngày bên ấy như đêm
Tháng Tư lại chất chồng thêm nỗi buồn
Quê nhà trời phủ đầy sương
Qua bao năm lạnh lùng hơn thêm mà
Tháng tư năm ấy đã xa
Triệu người lưu xứ rời xa biển sầu
Xa Quê đã mấy mùa Ngâu
Người đi nhiều ngả làm đau đớn lòng.
Sầu thương bên đục bên trong
Phế hưng lớp lớp sóng lòng khôn nguôi.
Bài thơ lục bát gửi người
Tháng Tư này vẫn ngậm ngùi nhớ nhau
Mặc cho năm tháng qua mau
Hẹn nhau : Một tháng Tư sau cùng về
Trở về sau buổi chia ly
Gặp nhau để biết người đi đã về
Gặp nhau một buổi chiều kia
Chao ôi ! mừng tủi còn nghe linh hồn
Của bao nhiêu những người thương
Cùng về nối lại quãng đường ngày mưa
Niềm vui nói mấy cho vừa
Chan hòa trong nắng ban trưa thanh bình .
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment