13.11.08
Tuổi thơ bay cũng đã mù mịt xa
Thời em còn tuổi học trò
Ngày xanh em để trôi hờ hững qua
Thế rồi năm tháng phôi pha
Tuổi thơ ngày ấy đã xa vút mờ
Thoáng mùi hương bưởi thơm tho
Biết tìm tuổi nhỏ bây giờ nơi đâu?
Trường xưa mái ngói, bàn nâu
Đã phai bạc hẳn sắc màu ngày xưa ?
Nhớ từng chung nón che mưa
Đạp xe qua ngõ ngày vừa thu sang
Bên nhau những buổi xếp hàng
Xôn xao trong nắng thu vàng dáng em
Khai trường một sáng êm đềm
Cổng trường áo trắng môi mềm ô mai
Nắng hanh phủ tóc mây dài
Mộng vàng ấp ủ mơ phai tuổi vàng
Sáng nay trở gió thu sang
Cho lòng viễn xứ bàng hoàng nhớ quê
Mây mờ che khuất nẻo về
Bạc phơ cả mái tóc thề em tôi
Đã là mấy chục năm rồi
Mà sao vẫn cứ bồi hồi mỗi thu
Mây bay trong cõi phù du
Tuổi thơ bay cũng đã mù mịt xa.
Ngọc Bích
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment