Thả ta vào cõi
Tơ chùng theo mỗi ngón tay
Nhẹ nâng phím mộng cho đầy hồn nghiêng
Nửa khuya trăng dãi bên thềm
Đàn ta nhỏ giọt độc huyền bâng khuâng
Thỏang trong gió nhẹ gieo vần
Âm vang những nhịp xa dần vàng phai
Một đêm nao đến bên người
Nhẹ nhàng những sợi tơ trời trong đêm
Đưa tay vuốt mái tóc mềm
Cùng hương hoa bưởi êm đềm vào thu
Thả hồn phiêu lãng phù du
Thả ta vào với thiên thu cuộc tình
Chợt nghe cuối nẻo hành trình
Ta còn lẽo đẽo một mình sớm trưa.
Một mình cả những tiễn đưa
Một mình trong cõi sống thừa đơn côi
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment