Giọt mưa rơi mái hiên sau | Vội vàng tôi chép lại câu thơ buồn |
Tôi buồn chẳng biết vì cơn cớ gì
Hỏi trời mưa nắng làm chi ?
Còn thương còn nhớ chỉ vì còn yêu
Dù cho trời đã sang chiều
Bóng mây trôi bóng người yêu khuất dần
Mình tôi đứng lặng tần ngần
Cánh hoa tím nhỏ liệm dần nhớ thương
Vào trong thế sự vô thường
Biết rằng lòng vẫn nhớ thương một người .
Cành hoa tím nhỏ bên tôi
Mà người nay đã chân trời khuất xa
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment