Hai bà cháu |
29.7.14
Chúc Mừng Sinh Nhật của con trai và cháu nội
26.7.14
AVVA Chapter 201 San Jose thương về Nguyễn Hữu Lục
Anh đi đã vội quên từ giã
Mà lại gom đầy nỗi nhớ đau
Kẻ tiễn người đưa sầu khó tả
Còn duyên đồng hội đến cùng nhau
Chúng tôi kẻ trước lẫn người sau
Cùng tiễn đưa anh dạ rất sầu
Nhưng chúc mừng anh vừa thóat tục
Về miền Vĩnh Cửu hết thương đau
Tòan thể anh chị em chúng tôi vô cùng tiếc thương trong tang lễ tiễn đưa anh về miền Vĩnh Cửu.
Chỉ còn màu tím hoa vân
Giọt mưa rơi mái hiên sau | Vội vàng tôi chép lại câu thơ buồn |
Tôi buồn chẳng biết vì cơn cớ gì
Hỏi trời mưa nắng làm chi ?
Còn thương còn nhớ chỉ vì còn yêu
Dù cho trời đã sang chiều
Bóng mây trôi bóng người yêu khuất dần
Mình tôi đứng lặng tần ngần
Cánh hoa tím nhỏ liệm dần nhớ thương
Vào trong thế sự vô thường
Biết rằng lòng vẫn nhớ thương một người .
Cành hoa tím nhỏ bên tôi
Mà người nay đã chân trời khuất xa
Ngọc Bích
22.7.14
Chúc mừng sinh nhật của con
Mẹ và cô Diệp cùng tặng ....bình hoa cho bác Cương đem hoa về cắm cho vui cửa vui nhà đó nghen
19.7.14
Ngõ trúc
Ngõ trúc giờ đây vắng bóng người
Âm thầm lá rụng với sương rơi
Chuông chiều im tiếng không người gõ
Mõ sớm thôi vang vọng cuối trời
Trên trời mây trắng ngẩn ngơ trôi.
Tiễn anh ai cũng ngậm ngùi
Xin kính chào quý vị lãnh đạo tôn giáo,
Quý niên trưởng
Quý anh chị em trong đại gia đình Việt Nam chúng ta tại San Jose và tang quyến anh Nguyễn Hữu Lục
Được anh chị em đồng hội và thân hữu của hội Thờ Đức Thánh Trần tại San Jose trao cho trọng trách đại diện đến nơi đây thân kính viếng anh hồn của anh Tâm Thực Nguyễn Hữu Lục và ngỏ lời chia buồn cùng tang quyến.Xin cảm ơn quý vị
Xin
thưa anh Nguyễn Hữu Lục
Cùng quý vị và tang quyến rằng quả thực không có lời nào đủ
để nói lên được tình thương mến ,lòng ưu ái, niềm thương tiếc trước sự
việc anh Lục ra đi quá nhẹ nhàng ,nhanh chóng và đột ngột này.
Theo thường lệ thì ai cũng ca ngợi, khen tặng và nhắc đến người quá cố với những từ ngữ tốt đẹp, hoa mỹ.
Nhưng với riêng anh Nguyễn Hữu Lục thì chúng ta không làm thế.
Tât cả quý vị và anh chị em chúng ta đến đây không phải chỉ để chia tay với anh Lục mà cùng nhau đến nơi này hôm nay là để nói với anh Lục rằng hình ảnh và những việc công ích mà anh đã hy sinh tận tâm cống hiến cho cộng đồng, cho đồng đội, đồng hương trong thời gian qua mãi mãi vẫn còn là hình ảnh cao quý , tốt đẹp, chân thực mà chúng tôi thương tiếc ghi nhớ để cùng xin nghiêng mình trước linh cữu anh nói lên lời cảm tạ và xin được giữ lại trong lòng nguyên vẹn như khi anh còn sinh họat sát cánh bên chúng ta.
Tât cả quý vị và anh chị em chúng ta đến đây không phải chỉ để chia tay với anh Lục mà cùng nhau đến nơi này hôm nay là để nói với anh Lục rằng hình ảnh và những việc công ích mà anh đã hy sinh tận tâm cống hiến cho cộng đồng, cho đồng đội, đồng hương trong thời gian qua mãi mãi vẫn còn là hình ảnh cao quý , tốt đẹp, chân thực mà chúng tôi thương tiếc ghi nhớ để cùng xin nghiêng mình trước linh cữu anh nói lên lời cảm tạ và xin được giữ lại trong lòng nguyên vẹn như khi anh còn sinh họat sát cánh bên chúng ta.
Xin quý vị dành những giây phút cuối khi chúng ta cùng nhau kề cận anh NHLục mà chuyển đến anh những lời chân thành ân cần từ tấm lòng của chung chúng ta với vô vàn tiếc thương đưa tiễn anh về cõi vĩnh hằng.
Những lời này xin được nhờ nghệ sĩ Đan Hùng trao gửi đến hương linh anh Tâm Thực Nguyễn Hữu Lục trong vô cùng thương tiếc của chung cộng đồng người Việt tại Bắc Cali
Xin mời nghệ sĩ Đan Hùng
.
Tiếc thương
Anh đọc điếu văn cho
người
Bây giờ ai đọc những lời cho anhh
Hôm nay trời thiếu mây xanh
San Jose thiếu vắng anh thật
rồi
Tiền anh ai cũng ngậm ngùi
Tiếc thương anh biết bao người xót xa
Giã từ một cõi phù hoa
Nguyễn Hữu Lục đã thực xa ta rồi
Một mai thương nhớ dần nguôi
Ai còn ở lại cuối đời của anh
Cùng chung một tấm lòng thành
Chúng tôi nguyện đến viếng anh phút này
Những trái tim, những vòng tay
Cùng chung tâm cảm về đây tiễn người.
....Tiễn anh ai cũng ngậm ngùi
Tiếc thương anh biết bao người xót xa....
....Tiễn anh ai cũng ngậm ngùi
Tiếc thương anh biết bao người xót xa....
Ngọc Bích
Tòan thể anh chị em trong Hội thờ Đức Thánh Trần San Jose CA
17.7.14
Nhớ người
Nhớ người
Cũng là hôm nay, là ngày mất anh
Nhánh hoa mong manh trong vườn vẫn nở
Em hái cúng anh, nước mắt long lanh
Như sương còn đọng trên dèm mi xanh
Thực đã mất anh ngày này năm trước
Lệ tuôn mắt ướt chảy ngược vào tim
Lặng lẽ em tìm, yêu dấu êm đềm
Vết thương lặng chìm, em rất nhớ anh
Nước mắt chảy nhanh vào lòng biển nhớ
Tìm anh nơi đó, anh biết cho không ??.
Giọt nước mắt hồng,cho người đã khuất
Mùng bẩy tháng bẩy năm nay
Cũng là ngày giỗ, là ngày mất anh.
Ngọc Bích
Điếu ai, ai điếu bây giờ điếu ai ??
Hình: Cố KQ Nguyễn Hữu Lục
Không thể nào lại ngờ rằng bây giờ chúng ta lại phải đọc điếu văn cho người từng đứng đọc điếu văn trong hình này.
Anh đọc điếu văn cho người
Bây giờ ai điếu... bao người tiếc anh
Hôm nay trời thiếu mây xanh
San Jose thiếu vắng anh thật rồi
Tiễn anh ai cũng ngậm ngùi
Tiếc thương anh biết bao người xót xa
Giã từ một cõi phù hoa
Nguyễn Hữu Lục đã thực xa ta rồi
Một mai thương nhớ dần nguôi
Những người ở lại cuối đời cùng anh
Cùng chung một tấm lòng thành
Chúng tôi đến với anh giây phút này
Những trái tim, những vòng tay
Cùng chung tâm cảm về đây tiễn người
Anh chị em trong Hội Đền Thờ Đức Thánh Trần San Jose đồng thành kính tiễn đưa
16.7.14
Câu hỏi
Nắng hình như đã thôi hồng
Thân cây nghiêng ngả như lòng người xa
"Người ta" về với người ta
Còn tôi cuối buổi chiếu tà về đâu ?
Ngọc Bích
Mấy đọan thơ rời
Mấy đọan thơ rơì
Ao ước cùng anh một phút gần
Khi Thu vàng lá rụng đầy sân
Hôn vừng trán với mây đầy tóc
Xiết chặt vòng tay thương rất thân
Gặp anh trên những lối văn chương
Cùng em đi đọan cuối chung đường
Những lời trao gửi qua vần điệu
Gói chút giao tình đượm chút hương ..
Chiều nay trong nắng buồn hiu
Thấy hồn chĩu nặng tình yêu một người
Thấy mình thờ thẫn chao ôi
Hỏi thầm liệu có một người nhớ ta ???
Ngọc Bích
14.7.14
Nói với anh
Những viên đạn mã tử ngày đưa tiễn anh 7- July- 2002
Em về quê hương ngày cũ của anh
Em và tảng đá trong sân nhà
Em ngồi đếm những vì sao
Mà xa xôi quá nên nào thấy nhau
Chỉ còn chất ngất niềm đau
Xa nhau nên nhớ ,em sầu đếm sao
Phải chi trời ...chớ có cao
Để em với một ngôi sao tặng người
Thế rôi sao lặn, mây trôii
Một ngôi sao sáng nhất đời...là anh
Ngôi sao sáng của trời xanh
Riêng em nỗi nhớ về anh ngút ngàn
Ngọc Bích
3.7.14
Thơ hai dòng
Hôm xưa người ấy tặng ta
Chậu lan
vàng những cánh hoa thay lời
Thì thầm
nói với nhau thôi
Cứ xin mãi
được buồn vui với tình
Bảy mươi
năm lẻ chúng mình
Yêu thơ lục
bát và tình quê hương
Gặp nhau
duyên nợ lẽ thường
Đi bên nhau
một đoạn đường cuối thu
Mai này
trong cõi phù du
Đố ai đốt
được tâm tư ai nào ?
Đong mưa, đựng
gió vào bao ?
Cũng đừng ,
chớ hỏi vì sao yêu người !
Dưới trần
biết bao nhiêu người
Cớ sao lại
chỉ yêu tôi hỡi nàng ?( chàng )
Biết yêu nhau
đã muộn màng
Đến trong
ngang trái muôn vàn lý do
Tình
yêu đến thật bất ngờ
Trong thơ...
tình đến bây giờ mới yêu.
Ngọc Bích
Đợi chờ
Đợi chờ
Đợi mãi mà anh chẳng thấy sang
Nắng sớm dường tăng nỗi
nhớ chàng
Chuyển chút chờ mong qua lối ấy
Chờ đợi riêng em dẫu muộn màng .
Ngọc Bích
2.7.14
Chỉ là người yêu
Lòng
như giông bão tơi bời
Thuỷ
chung mình vẫn đơn côi nhớ chàng
Mưa bay lòng cứ miên man
Nhớ về những mẩu chuyện
tràn hôm xưa.
Ô kìa !
sao mới lạ chưa ?
Trời
còn khi nắng khi mưa kia mà !
Sao
mình cứ người ta
Để
cho mình mãi "chỉ là Người yêu "?
Ngọc Bích
1.7.14
Chỉ nhớ em là hoa thôi
Chỉ Nhớ Em là hoa
thôi
Thưa anh chỉ một chút tình
Yêu trong ngang trái chỉ mình em ... Anh
Biết rằng
dù rất mong manh
Em trân trọng
rât riêng anh ngọc ngà
Ví tình yêu
tựa đóa hoa
Nở trong nắng
sớm , nhạt nhòa chiều sương
Để còn mãi
chút dư hương
Để em và
...cuối đời thường nhớ mong
Nắng chiều
bỗng chợt phai hồng
Bên anh quấn
quýt trong vòng tay ôm
Bên anh
trong một nụ hôn
Đắm chìm
trong phút dể hồn mơ say
Xin anh giữ
lại chút này
Tình yêu với
những tháng ngày bên nhau
Để cho mãi đến mai sau
Mặc cho năm tháng phai màu phù du
Xin dành lại chút riêng tư
Còn trong mây nước , trong mù mịt xa
Còn lưu giữ mãi hai ta
Xin anh chỉ nhớ Em Là Em Thôi.
Hương quỳnh
Một mình em
bên cội hoa
Ngắm quỳnh
nở đỏ... em và hương đêm
Mùi thơm từng
cánh lụa mềm
Trong khuya
vắng đẹp êm đềm bức tranh.
Như bài thơ
viết sau mành
Nét hoa
gấm,nét đan thanh tuyệt vời
Dáng Quỳnh
gợi nhớ về người
Hương quỳnh
tưởng nhớ đến lời dấu yêu
Như lời ai vọng
tiếng tiêu
Nghe tha
thiết với ít nhiều tình quê
Khóm tre
bụi chuối sau hè
Sân đình tiếng
trống còn nghe rộn ràng
Chuông chùa
nghe vọng âm vang
Cây đa
giếng gạch bến đò sang ngang
Thẫn thờ em
nghĩ đến chàng
Mùi hương
quỳnh tỏa nhẹ nhàng trong đêm .
Ngọc Bích
Mơ có một ngày
Mơ một
ngày…anh về thăm
Cùng em...và chúng ta gần bên nhau
Phải chi có
phép nhiệm màu
Cho vui
ngày tháng, cho sầu vụt bay
Cho bàn tay
nắm bàn tay
Cho em vui
suốt một ngày với anh
Cho em được nói với anh
Với nhau đã
một lần say
Uống môi
nhau đã ngất ngây biển trời
Hôm xưa
rượu nói hoa cười
Thời gian
còn lại cho người yêu nhau
Chỉ vì từ
những phút đầu
Cả hai đã đến
bên nhau thật mà
Yêu nhau
chẳng dám nói ra
Đến nay tự
thú lời ta cùng người.
Subscribe to:
Posts (Atom)