Cho anh xin một nụ cười
Một tình yêu thực với lời thương yêu
Chứ đừng lệ ứa một chiều
Bên quan tài lạnh với nhiều xót thương
Cho anh xin cánh môi hường
Khi đôi mắt biếc, khi đường chung đôi
Chứ đừng thương nhớ bằng lời
Khóc anh khi đã xa rời thế gian
Cho anh một đóa hoa tươi
Khi anh còn dưới cõi đời ấm êm
Chứ đừng hoa phủ đầy thềm
Hoa trên mồ có nói lên được thì...
Đời còn có nghĩa lý gì?
Ngàn bông hoa nói được chi tiếng lòng
Bây giờ cho một đóa hồng
Còn hơn cho cả triệu vòng hoa tang.
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment