Chia sớt cùng ai những ngậm ngùi
Thử hỏi tháng Tư ngày quốc hận
Nỗi buồn ai đã phút nào nguôi ?
Từ độ xa Quê sống đọa đầy
Ngút ngàn oán hận chất quanh đây
Quê người đã mấy vì sao rụng
Mà trí anh hùng há đổi thay!
Triệu người lưu xứ một tâm can
Lấp cạn sông sầu , núi hận tan
Ta về : biển lặnghoàng hôn xuống
Cờ vàng lấp lánh ánh trăng loang
Là lúc quê hương tàn khói lửa
Đường về thôn vẳng tiếng ca vang
Tháng Tư chẳng thể nguơi sầu hận
Ta về …dành lấy lại giang san.
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment