Trời vừa gió lại thêm mưa
Viết câu lục bát êm đềm
Cài lên hoa tím bên thềm đầy hoa
Anh trong hương khói nhạt nhòa
Em dưng dưng lệ lòng da diết buồn
Ngoài trời mây xám mờ vương
Hoa bay còn thoảng mùi hương nơi này
Gương xưa lược cũ còn đây
Soi gương tìm bóng anh ngày hôm qua
Đưa tay vuốt sợi tóc xòa
Sợi thương , sợi nhớ nhạt nhòa mưa rơi
Thì thầm gọi nhỏ anh ơi !
Vắng anh buồn nhất khi trời đổ mưa
Nhớ vòng tay ấm ngày xưa
Bỗng dưng đôi mắt hoen mờ nhớ anh.
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment