Một buổi chiều êm khi ta trở lại
Nơi ta từng đã sống những ban mai
Ôi Ta buồn , ta thất vọng khôn nguôi
Vẫn cảnh cũ ,ta hỏi lòng có phải ?
Cảnh đổi thay ,dù đẹp đẽ, khang trang
Ta cũng vẫn ngẩn ngơ như mất mát
Chẳng làm sao cháp nhặt lại trong đầu
Những linh hồn trong cảnh cũ đi đâu ?
Những báu vật của quãng đời lúc trẻ
Khi ta đi :Ôi! tất cả còn ... như thế
Nay ta về : Ôi! mất chả còn chi
Và những người thân mến đã ra đi
Ta đứng lại trái tim mòn héo hắt
Tìm gặp lại những mảnh đời chân thật
Những cảnh xua sầu chất ngất trong lòng
Còn lại gì trong hưu hắt thinh không
Dẫu sông núi chẳng có gì ngăn cách
Mà cảm thấy ta vẫn là lữ khách
Không bao giờ tìm lại được quê hương
Còn vẹn toàn hình ảnh những người thương
Và tình ý ngày xưa không mất mát
Ta giữ mãi cho đến giờ nhắm mắt
Cho những ngày êm ấm chẳng phôi pha
Để vẫn còn hình ảnh đẹp trong ta
Để quê hương nơi ấy vẫn chan hòa
Trong ký ức một ngôi nhà kỷ niệm
Ta đã từng âu yếm giữ trong kho
Mà Thượng đế ban cho làm vốn liếng !
Nơi ta từng đã sống những ban mai
Ôi Ta buồn , ta thất vọng khôn nguôi
Vẫn cảnh cũ ,ta hỏi lòng có phải ?
Cảnh đổi thay ,dù đẹp đẽ, khang trang
Ta cũng vẫn ngẩn ngơ như mất mát
Chẳng làm sao cháp nhặt lại trong đầu
Những linh hồn trong cảnh cũ đi đâu ?
Những báu vật của quãng đời lúc trẻ
Khi ta đi :Ôi! tất cả còn ... như thế
Nay ta về : Ôi! mất chả còn chi
Và những người thân mến đã ra đi
Ta đứng lại trái tim mòn héo hắt
Tìm gặp lại những mảnh đời chân thật
Những cảnh xua sầu chất ngất trong lòng
Còn lại gì trong hưu hắt thinh không
Dẫu sông núi chẳng có gì ngăn cách
Mà cảm thấy ta vẫn là lữ khách
Không bao giờ tìm lại được quê hương
Còn vẹn toàn hình ảnh những người thương
Và tình ý ngày xưa không mất mát
Ta giữ mãi cho đến giờ nhắm mắt
Cho những ngày êm ấm chẳng phôi pha
Để vẫn còn hình ảnh đẹp trong ta
Để quê hương nơi ấy vẫn chan hòa
Trong ký ức một ngôi nhà kỷ niệm
Ta đã từng âu yếm giữ trong kho
Mà Thượng đế ban cho làm vốn liếng !
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment