Từ hôm nhận nụ hoa vàng
Anh trao tặng với muôn ngàn nụ hôn
Thế nhưng em bỗng dưng buồn
Hỏi lòng có phải người luôn yêu người ?
Hay vào một buổi nào thôi
Hoa tươi rồi héo người tôi thương còn…
Sông rồi cạn , đá rồi mòn
Ơi người yêu dấu biết còn dấu yêu ?
Men thu lãng đãng trong chiều
Thoảng trong gió sẽ ít nhiều hương bay
Chỉ là một thoáng ngất ngây
Làm sao giữ được hương bay xa gần ?
Nhẹ nhàng trước ngõ phù vân
Như mây như khói tan dần trên không
Chỉ là mơ ước vô chừng
Làm sao giữ cánh hoa đừng tàn phai ?
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment