Bỗng dưng đôi má chợt hồng
Vì ai mà chợt thẹn thùng lạ chưa.
Tại r ằng trời nắng hay mưa
Nghe lòng như nhớ lại vừa như thương
Đâu đây nhẹ thoảng mùi hương
Hoa nào nở cạnh chân tường nhà em
Như tình yêu rất êm đềm
Mưa thương gió nhớ cho tim bồi hồi.
Cho em hỏi nhỏ đôi lời
Có yêu em ? Thật yêu rồi hay không ?
Trả lời em nhé thật lòng ?
Riêng em, chẳng biết… chắc không …nhưng mà.
Chao ôi ai hiểu lòng ta ?
Phải chăng như thế đã là thật yêu ?
Sáng hôm trưa lại sang chiều
Hay là …như thể… mình yêu thật rồi ?
Vì ai mà chợt thẹn thùng lạ chưa.
Tại r ằng trời nắng hay mưa
Nghe lòng như nhớ lại vừa như thương
Đâu đây nhẹ thoảng mùi hương
Hoa nào nở cạnh chân tường nhà em
Như tình yêu rất êm đềm
Mưa thương gió nhớ cho tim bồi hồi.
Cho em hỏi nhỏ đôi lời
Có yêu em ? Thật yêu rồi hay không ?
Trả lời em nhé thật lòng ?
Riêng em, chẳng biết… chắc không …nhưng mà.
Chao ôi ai hiểu lòng ta ?
Phải chăng như thế đã là thật yêu ?
Sáng hôm trưa lại sang chiều
Hay là …như thể… mình yêu thật rồi ?
Nhưng không, chỉ một người thôi
Mà người ấy đã ra người... đời xưa.
Bỗng dưng câu hỏi là thừa
Thực lòng em mới chỉ vừa yêu em.
Ngọc Bích
1 comment:
Chào cô!
Vô tình vào trang của cô và đọc được thơ
Cháu rất thích những lời thơ của cô. Mong được làm quen với cô.
Chúc cô vui và an lành.
Post a Comment