Từ tôi rời bỏ quê hương
Đôi khi hồi tưởng như dường chiêm bao
Qua rồi mấy chục năm nao
Trở thành dĩ vãng , đi vào nắng mưa
Để rồi thành ...chuyện ngày xưa
Để bao sầu hận còn chưa phai tàn
Quê nhà dù khoảng thời gian
Theo cùng vận nước , thương tang trong đời
Trời xanh mây trắng vẫn trôi
Bao nhiêu năm đã xa rồi vì đâu
Bao thanh niên tóc xanh màu
Và bao thiếu nữ ghi màu sử xanh
Bảo rằng chinh chiến điêu linh
Trớ trêu những mẩu chuyện tình đau thương
Xóa mờ những mộng bình thường
Và ghi khắc lại những gương anh hùng.
Mơ ngày dưng lại non sông
Bạn cùng tôi trở về trong thanh bình
Mơ rằng một buổi bình minh
Được nhìn lại chính quê mình yên vui.
Ngọc Bich
No comments:
Post a Comment