26.7.09

Chúc Mừng Cháu Ngoại

Bây giờ lại đến lượt cháu ngoại , cũng lễ ra trường Trung Học tại Fremont CA nữa đây
Cháu Lê Phước Nam vừa mười tám tuổi vừa lấy bằng Eagle liên đoàn Rạng Đông , trong liên đoàn này cả bố, mẹ của cháu Lê P. Nam đều là hai Trưởng của của liên đoàn và với hướng đạo thì đây cũng là cấp bằng cuối của các hướng đạo sinh nên cũng là một ngày vui. Cũng trong ngày vui này NB có ba niềm vui mà cũng chẳng biết niềm vui nào lớn hơn và tại sao đó lại là niềm vui lớn hơn đấy nhỉ :
Niềm vui thứ nhất vì cháu Lê P. Nam đã học xong trung học phổ thông và cháu đã lớn( hay ra vẻ người lớn) Cứ nhìn hình thì thấy rõ cháu cao lớn hơn bà nhiều lắm rôi.
Nhưng quả thực không vui:
Vì thấy cháu thì cao lớn mạnh mẽ mà bà thì...bé tý tì teo à !
Niềm vui thứ hai là:
Cháu đã lớn và đủ tuổi lái xe đi học và đưa bà đi chơi.
Nhưng lại thấy kém vui vì :
Cháu đã lớn thì hẳn nhiên bà đã già. Mà bà đã già thi bà sẽ phải lệ thuộc vào con cháu ...đưa bà đi đây đi đó...trong một ngày rất gần đây thôi ...
Niềm vui kế tiếp sẽ là :
Mai đây cháu sẽ vào đại học UC David , biển học mênh mông, bà rất cầu mong cho tất cả các cháu nội ngoại của mình cũng như tất cả các con em của mọi gia đình khác đều được thành công trên đường học vấn để có một tương lai sáng cho chính các cháu và trở nên những công dân hữu ích cho xã hội. Hẳn nhiên sẽ là niềm vui chung cho nhân loại nữa chứ bộ ?
Nhưng đây lại cũng không là niêm vui lớn được nữa rồi. Vì rằng ...thì ...là...:
Bà sẽ không đủ tài sức để diù cháu trong biển học mênh mông và bà sẽ không nới rộng vòng tay đủ để ôm cháu vào lòng và nhất là bà sẽ không thể giơ tay lên cao để cốc vào đầu cháu khi cháu làm điều gì sai quấy hay giơ tay lên để xoa đầu cháu mỗi khi cháu nói năng lễ phép hay ngoan ngoãn như bà vẫn và đã từng xoa đầu cháu như ngày trước nữa .
Cứ nhìn vào hình chụp trên đây sẽ thấy và đã chứng minh điều bà viết ra đây quả thực không là một niềm vui lớn nữa đâu.
Như thế thì niềm vui lớn của bà hôm nay là cái quái gì đây nhỉ ? và ai sẽ cho bà được niềm vui đó hả bà Ngọc Bích và tất cả những bà nội, bà ngoại khác nữa ?
Dễ lắm hỡi tất cả các con các cháu :
_ Hãy đến với bà, vui vẻ, lễ phép , ân cần săn sóc và đừng làm điều gì gây cho bà buồn
Và nhất là nói tiếng Việt với bà, dẫu chỉ những câu ngắn gọn ngây ngô cũng đủ đem đến cho bà niềm vui lớn lắm rồi. Khi vui bà sẽ lên tinh thần và mạnh khỏe để không phải phiền hà tới các con cháu .
Bà nội, hay bà ngoại là người đã từng cho các cháu nhiều quà bánh trong quá khứ.
Bây giờ là lúc mà các con cháu đem món quà này đến cho các bà nội bà ngoại của mình đi , trước khi quá muộn để ....phải vào viện dưỡng lão ....hay than khóc ỏm tỏi khi bà...đã ra người đời xưa.
Ngọc Bích

No comments: