22.4.09

Cảm ơn hoa nở ven đường



Chào nhau bằng một nụ cười
Chị dân bản xứ, tôi người tạm cư
Lòng đầy thương ti’ch Tha’ng Tư
Nhà tan nước mất nên chừ tha phương

Chiều nay, gặp chị trên đường
Chào nhau, nghe cõi vô thường chợt vui
Một giây quên nỗi ngậm ngùi
Nỗi buồn của kẻ quê người tạm nương

Chào nhau ở giữa chặng đường
Chào xong, hai lối, hai phương, hai đời
Đường nhà, chị bước chân vui
Đường tôi, tôi mượn nên đôi chân sầu

Lạ lùng, giữa nỗi niềm đau
Chị ơi, có nụ nhiệm màu nở hoa
Cánh hoa nhân loại ngọc ngà
Hồn tôi bỗng chốc chan hoà sắc hương

Cám ơn hạnh ngộ con đường
Cám ơn hoa đã thơm hương cho đời
Cám ơn nhân loại tình người
Cám ơn chị nở nụ cười chào nhau...

Cao Mỵ Nhân

Bài họa vần

Cảm ơn Hoa nở ven đường

Hình như vạn đóa hoa cười
Đang vui chào đón tôi người tạm cư
Tới đây từ độ tháng tư
Giã từ quê cũ và từ một phương

Chiều nay dừng bước bên đường
Nhìn hoa nở , bỗng như dường kém vui
Nghe lòng xao xuyến ngậm ngùi
Thương thân viễn xứ thương đời tạm nương

Thảm hoa rực rỡ ven đường
Càng làm tăng nỗi đau thương trong đời
Vì Quê nhà vắng niềm vui
Triêu người lưu xứ như tôi vẫn sầu

Đã từng chia xẻ niềm đau
Tháng tư ngàỳ ấy đóa sầu nở hoa
Trên quê hương cũ ngọc ngà
Tôi và nỗi nhớ quê nhà ngát hương

Cảm ơn hoa nở ven đường
Cảm ơn hoa đã dâng hương cho đời
Tình đồng hương với tình người
Xóa tan những nỗi đau Hời vì nhau !

Ngọc Bích

No comments: