Ra đi là biết phong trần
Mảnh hồn vong quốc trôi dần trên sông
Cùng ta gửi chút hương lòng
Về Quê Hương với những vòng hương bay
Cảm ơn anh đã góp tay
Đã từng cầm súng những ngày xa xưa
Đã từng đánh mất tuổi thơ
Cho quê hương giữa những ngày vừa vút qua
Những ngày mưa gió chan hòa
Những đời phiêu lãng của ta , của người
Những hồn lãng đãng bên trời
Thả lòng về một quãng đời đã xa.
Để rồi một buổi chiều tà
Nói rằng ta vẫn chưa già em ơi !
Những chàng trai tóc bạc rồi
Đã là những gã trai thời chiến chinh
Một thời qua những điêu linh
Một đời lên thác xuống gềnh đã qua
Một thời chiến trận xông pha
Một đời LÍNH đã lìa xa quê rồi
Giờ đây từ mọi phương trời
Gửi về anh đã ra người phế binh
Chỉ là Huynh Đệ chi tình
Cảm ơn anh , những thương binh quê nhà.
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment