27.1.08

Một Vườn Thơ của riêng ta với chàng


Người thơ sống rất bình thương
Vườn thơ vẫn tỏa thắm hương u hoài
Ngạt ngào những giấc mơ dài
Đã đành dang dở một thời... thi nhân

Thì thôi trong cõi phù vân
Quê hương ta đã một lần lìa xa
Chỉ còn nửa mảnh trăng ngà
Một vườn thơ của riêng ta với Nàng.

Ngọc Bích
* Trich trong bài Thoáng nhớ thơ của Hà Thượng Nhân

No comments: