Ngọc Bích
Sao em cứ nhớ anh à !
Anh hình như lại....như là đã quên
Lâu rồi lòng lạnh như tiền
Mà em thì....trái tim mềm hỡi ôi
Em còn mãi gọi tên người
Vẫn in những dấu son ngời trong tim
Nhủ lòng rằng cứ muốn quên
Mà sao nỗi nhớ còn bên nỗi sầu
Cánh chim bay khuất nơi đâu
Mà trong tổ cả khối sầu chia phôi
Nửa thương nửa nhớ khung trời
Còn vương hơi ấm một thời thiết tha
Đám mây xám nhạt lướt qua
Cơn mưa nhớ đổ chan hòa trên mi
No comments:
Post a Comment