Một nửa đời sau
Quá nửa đời rồi, quá nửa đêm
Nửa sau mong ước sẽ êm đềm
Bỏ lại thương đau vào dĩ vãng
Gói ghém ân tình một cõi riêng
Một nửa đời qua với quá nhiều
Những người thân mến những thương yêu
Lẫn nỗi đớn đau niềm tủi nhục
Giờ chỉ cầu mong buổi xế chiều
Khi thuyền rời bến được mang theo
Hành trang là những tình lưu luyến
Nặng chĩu khoang thuyền chuỗi mến yêu
Những khối tình riêng dầy nặng chĩu
Bên đường sỏi đá cũng buồn hiu
Những kẻ tiễn đưa ngơ ngẩn mãi
Những bàn tay vẫy mắt trông theo
Chuyển bến thuyền ta xuôi nắng biếc
Thuyền dong đơn chiếc sóng vàng reo
Mắt dõi trông vời chiếc …mỏ neo
Đưa tiễn ta trong nhiều luyến tiếc
Chìm dần khuất đáy nước trong veo…
Ngọc Bích
Quá nửa đời rồi, quá nửa đêm
Nửa sau mong ước sẽ êm đềm
Bỏ lại thương đau vào dĩ vãng
Gói ghém ân tình một cõi riêng
Một nửa đời qua với quá nhiều
Những người thân mến những thương yêu
Lẫn nỗi đớn đau niềm tủi nhục
Giờ chỉ cầu mong buổi xế chiều
Khi thuyền rời bến được mang theo
Hành trang là những tình lưu luyến
Nặng chĩu khoang thuyền chuỗi mến yêu
Những khối tình riêng dầy nặng chĩu
Bên đường sỏi đá cũng buồn hiu
Những kẻ tiễn đưa ngơ ngẩn mãi
Những bàn tay vẫy mắt trông theo
Chuyển bến thuyền ta xuôi nắng biếc
Thuyền dong đơn chiếc sóng vàng reo
Mắt dõi trông vời chiếc …mỏ neo
Đưa tiễn ta trong nhiều luyến tiếc
Chìm dần khuất đáy nước trong veo…
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment