Tháng ngày
qua cõi buồn riêng
Nhớ anh
nghe giọt nắng đêm ngập phòng
Một mình em
giữa thinh không
Chăn đơn
gối lẻ âm thầm nhớ ai
Tưởng như
kề cận bên người
Vòng tay ôm
chiếc gối nhồi thú bông
Chỉ lòng
mới hiểu được lòng
Tận cùng
nỗi nhớ trong vòng tay ôm
Để rồi
trong buổi hoàng hôn
Cô đơn nhớ
phút khói sương bên người
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment