11.7.11

Nhặt cánh hoa rơi




Nhặt hoa rụng bỗng dưng buồn
Tím hoa phượng những nẻo đường tôi qua
Như ngày tháng đã xưa xa
Tuổi thơ , kỷ niệm thoáng qua mất rồi




Chỉ hình dung lại một thời
Nón bài thơ trắng khung trời mộng mơ
Sàigòn của những ngày xưa
Sàigòn của những thuở vừa biết yêu




Sàigòn nắng sớm mưa chiều
Và còn của những bao nhiêu ân tình
Đến giờ tóc đã thôi xanh
Người ngày xưa đã trở thành cố nhân



Nhưng sao lòng vẫn rất gần
Thơ ai reo mãi những vần ly hương
Chắc rằng người ấy còn thương
Lòng còn nghĩ đến con đường dầm mưa



Còn thường hát những bài xưa
Và còn mãi chút tình chưa phai nhòa?

Ngoc Bich

No comments: