11.7.11

Muà xuân này dạ rối bời ngồi nhớ quê



Mưa xuân ngày bỗng thêm dài
Nắng xuân chợt thấy tàn phai cuối ngày
Sáng xuân về tận nơi này
Chiều xuân mưa nhẹ phủ đầy ngoại ô



Người ngày xưa vẫn làm thơ ?
Sài gòn thành phố đã …giờ đổi tên
Em và nỗi nhớ vô biên
Dõi theo về tận mọi miền xa xưa


Qua bao những chặng đường mưa
Đá mòn sông cạn người chưa trở về
Phải người xưa đã lỗi thề
Người đi với những nẻo về gần xa


Áo vàng chị mặc năm qua
Mùa xuân em ạ thật xa ta rồi
Có chăng một thoáng ngậm ngùi
Mùa xuân này chúng ta ngôi nhớ quê
Ngọc Bích

No comments: