Nhìn theo nắng xế nghiêng nghiêng
Chuông chiều đổ chậm bên hiên giáo đường
Nghe hồi chuông đổ vang rồn
Mà lòng anh bỗng thấy buồn quạnh hưu
Lá theo gió cuốn bay vèo
Hình như mưa cũng cũng về theo nỗi buồn
Quê người, mưa nắng thất thường
Biết bao giờ hết nhớ thương Sàigòn???
Sao mùa Xuân đến vẫn buồn?
Vẫn nghe trong gió nhớ thương âm thầm
Trôi theo cùng với tháng năm
Mà sao nỗi nhớ vẫn nằm đáy tim???
Qua bao năm tháng im lìm
Mà sao lòng vẫn kiếm tìm, ước mơ
Cả khi nắng, lẫn khi mưa
Quê hương tôi đó, bây giờ ở đâủ??
Từ xuân này đến xuân sau
Phai hồng môi thắm , bạc màu tóc xanh
Em ơi ,hãy nói với anh:
Quê nhà vẫn đó sao đành cố hương???
Em ơi, anh vẫu tha phương
Hoa hướng dương vẫn chỉ thương mặt trời
Và anh, lòng vẫn thế thôi
Yêu em, dẫu đến cuối đời vẫn yêu
Ngoc Bich