Sài gòn ôi ! nhớ rất nhiều
Kỷ niệm xưa với những chiều mưa êm
Như người em gái ngoan hiền
Sài gòn dĩ vãng , qua miền mộng mơ
Đến bây giờ, có ai ngờ
Bao năm tháng…đến bây giờ hôm nay
Tháng Tư năm đó ngày này
Sài gòn vẫn nhớ mà quay quắt buồn
Chiều phai nắng, nhạt hoàng hôn
Mưa trong nước mắt cô đơn… tay cầm
Nón bài thơ dưới mưa thầm
Giọt rơi giọt đọng thấm vòng tóc ai
Tháng năm trôi lạnh lùng hoài
Giấu trong vạt áo vì người nhớ ta
Bây giờ mới thật là xa
Sài gòn ơi ! thấu chăng ta nhớ người
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment