Trái sầu
Lơ lửng ai treo tít ngọn cây
Trái sầu chin đỏ đã đơm đầy
Theo làn gió thổi hồn tan tác
Trái nhẹ rơi rơi trái rụng đầy
Em nhặt lên từ những gốc cây
Trái sầu ôi mỗi tháng Tư …thề
Tháng hận , mùa đau vẫn trở về
Trái sầu rụng đỏ khắp sơn khê
Ở trong lòng trái mầm đau khổ
Ao ước cây sầu mau héo khô
Xin nhặt cùng em những trái sầu
Chôn vào lòng đất thật là sâu
Biến thành triệu đóa mai vàng nở
Trên khắp sơn hà hương ngát lâu
Để dâng những mảnh hồn luân lạc
Về chốn quê nhà lưu luyến nhau .
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment