5.2.10

Mùa xuân hồi nhớ nụ hôn đầu


Nụ hôn! ôi thật dễ thương
Trời rung đất chuyển, thiên đường ngẩn ngơ
Nụ hôn trong buổi chiều mưa
Trao nhau rất vội khi vừa biết yêu.

Mùa xuân năm ấy mưa nhiều
Nghe mưa rơi thấy lòng hưu hắt buồn
Nụ hôn ngày ấy vẫn còn
Hoa đào rụng thắm vườn hương xa mờ.

Hôm nay trời cũng lại mưa
Gợi thêm nhớ nụ hôn xưa năm nào
Và lòng lại thấy nao nao
Thả trôi giấc mộng hoa đào trong mơ.

Chao ôi ! thèm nụ hôn xưa
Thèm vòng tay ấm khi vừa vào xuân
Phải chi dù chỉ một lần
Được hôn lại một nụ xuân năm nào.

Trời đầy mây xám bay cao

Chị cùng em chúng ta chào đón xuân

Người đi ...đi mãi xa dần

Để người còn lại mùa xuân lỡ làng.

Ngọc Bích

No comments: