21.2.10

Lặng lẽ hồn xuân


Sáng nay hoa nở vàng ngoài ngõ
Nhớ cánh mai xưa một góc trời
Nỗi nhớ đột nhiên gây xúc động
Đến thoáng hương xưa một quãng đời
Lặng lẽ hồn xuân vừa thoáng hiện
Bên đời và tận phía xa xôi
Mùa xuân trên cánh hoa vàng đó
Đến với tôi trong nỗi ngận ngùi.

Ngọc Bích



No comments: