Hỏi anh xem có trở về
Tết này anh có quên thề năm xưa?
Mùa xuân với những gió mưa
Còn chưa ráo lệ, còn thừa tiếc thương
Lòng anh còn có vấn vương?
Còn ghi đậm nét đọan đường gian truân?
Anh trong im lặng tần ngần :
Nhà xưa đổi chủ, cố nhân xa rồi
Hàng cây lá úa ngậm ngùi
Sân rêu gợi nhớ đến người chân mây
Nhẹ nhàng chớp mắt …mưa bay
Thời gian nhuộm trắng tóc, ngày thành… đêm
Phút giây im lặng anh tìm
Quê nhà xa tắp đang chìm trong mưa
Đọng sâu dưới đáy ao tù
Rong rêu bèo nổi, mịt mù dấu chân
Trở về ư??? Rất ngại ngần
Dù anh giờ thật xa dần mùa xuân
“ Đoái thương muôn dặm tử phần
Hồn quê theo ngọn mây Tần xa xa ”
Mùa xuân sắp hết nữa à?
Nhớ quê, rất nhớ! Về ta không về !
Để còn giữ mãi tình quê
Đem theo cho đến khi về bên kia( thế giới khác)
Để hình ảnh của miền quê
Còn theo ta mãi, gần kề bên ta
Giờ đây một kẻ xa nhà
Mùa xuân này mới thật là Nhớ Quê
… Thôi em, ta quyết không về
Nếu không rửa hận ,xóa thề khi đi
Trở về còn nghĩa lý chi ?
Núi xương,sông máu há vì tình riêng ?
Anh hồn tử sĩ linh thiêng
Giúp cho đất nước trăm miền binh an
Quân dân lớp lớp hàng hàng
Về xây dựng lại giang san , anh về !
Ngọc Bích
(viết theo lời tâm sự của anh , người lính già chưa bao giờ giải ngũ)
No comments:
Post a Comment