Quàng khăn nhớ rét nàng Bân
Thắm hồng như giải mây Tần xa xa
Em còn thương nhớ quê và
Mưa rơi nỗi nhớ nhạt nhòa đầy sân
Mây mùa thu, nắng mùa xuân
Từ ta xa xứ tình gần hóa xa
Biết ai còn lại quê nhà
Ngắm vầng trăng sáng , ngắm hoa bên vườn
Và rồi... trong một hoàng hôn
Cho ta gửi đám mây buồn về theo.
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment