Vào một mùa hoa cũ đã xa
Những lá thu rơi rụng trước nhà
Trong nắng thu vàng đôi gót nhỏ
Chỉ thầm thì rồi lặng lẽ rời xa
Đã mấy thu qua cũng nắng vàng
Và rồi thu cũng muộn màng sang
Để cho thu dến ngoài song cửa
Rồi cũng thu qua rất nhẹ nhàng
Đợi những thu vàng theo bước em
Nghiêng nghiêng thu vắng bước đường quen
Tìm đâu hương tóc lừng hoa bưởi
Tóc ướt buông lơi xõa rất mềm
Những mùa thu cũ qua và đã
Đi mãi không về theo gió sương .
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment