MẤY ĐOẠN THƠ RỜI
TẶNG HỌA SĨ :
TRƯƠNG THI THỊNH
Họa sĩ Thịnh là người từng trải,
Chị là ai ? có phải là ta.
Chao ôi ! ngọn bút tài hoa,
Nhìn vào thấy nỗi thiết tha vẫn còn.
Dù sông núi, dù non, dù nước,
Dù gió trăng, dù trước, dù sau.
Dù đen, dù trắng, đủ màu,
Vẫn là nỗi nhớ niềm đau khôn cùng.
Xin cảm tạ tấm lòng nghệ sĩ,
Nòi tình kia càng nghĩ càng thương.
Nguyễn Du còn tập Đoạn Trường
Đông Tây kim cổ sắc hương chập chờn
Ôi là ! ngọn bút đam mê,
Thời gian một giải đi về chiêm bao.
Dù cho tóc bạc cách nào,
Nỗi lòng vẫn cứ ngọt ngào thiết tha.
Nòi tình cốt nhạc chúng ta,
Trước sau họa sĩ cũng là thi nhân.
Xem tranh chị vẽ hôm nay,
Thực tình tôi nghĩ là ngày nào xưa.
Thời gian bao độ nắng mưa,
Nỗi lòng thuở ấy vẫn thừa đam mê.
Tự dưng lại muốn cảm đề...
Cuộc đời nay ở mai về : chiêm bao.
Bút kia tha thiết làm sao !!
Thương người hoặc cũng phần nào thương ta.
Chao ôi ! nghệ sĩ tài hoa,
Vẽ trăng, vẽ giữa hồn quê lúc này.
Vẽ sao xiết nỗi mê say.
Tưởng là Lê Diễm, nào hay lại mình !
Hà Thượng Nhân
San Jose 10-08-2007
No comments:
Post a Comment