Nắng chiều cuối nẻo chân mây
Mặt trời chìm khuất rặng cây sau đồi
Hồn thơ theo áng mây trôi
Mộng tàn phai chốn quê người vút xa
Lâu rồi , mấy chục năm qua
Nửa vòng trái đất là xa thật rồi
Nhớ về Huế rất thầm thôi
Gợi trong nỗi nhớ và người rất thân
Ngự bình vẫn cứ như gần
Hương giang một dải lụa ngần trắng bay
Tràng tiền như một áng mây
Đông ba, ,Gia hội những ngày mờ qua
Chùa Thiên Mụ nắng chan hòa
Cổng trường Đồng Khánh thoáng tà áo bay
Quốc Học chờ đón bên đây
Dáng hồng những đóa sen gầy Tịnh Tâm
Văn Lâu những sáng mưa rầm
Trong em nỗi nhớ vẫn thầm về anh
Và cho Huế rất chân thành
Em yêu mãi Huế và anh nhất đời .
Xin anh hiểu giúp em thôi
Đây tình gửi Huế của người tha hương.
Ngọc Bích