2.12.08
Rồi từ đây nhé
Tuổi đã vào thu, góp với đời
Tuổi vàng cuộc sống lững lờ trôi
Tuổi đời tăng mãi trong thầm lặng
Tuổi đá vàng phai đã một thời
Trời đã vào thu mộng úa vàng
Trời đầy mây trắng cõi mênh mang
Trời đem nhuộm tím mây trong nắng
Trời nhớ thương nên lá rụng vàng
Xuân đến em còn rất trẻ thơ
Hè sang em bảo tuổi mong chờ
Thu về em thấy vàng nhung nhớ
Đông nhẹ đang rơi chậm hững hờ
Để mỗi mùa qua lại cứ thêm
Khói nhạt sương bay mé cuối thềm
Rồi từ đây nhé thời gian đã
Qua vội vàng ôi khó kiếm tìm
Xin người thôi hãy giữ trong tim
Xuân biếc ,hè xanh vút cánh chim
Thu vàng quê cũ còn trong mộng
Đông hững hờ qua rất lắng chìm
Vẫn còn hồi hộp con tim
Vẫn mơ, vẫn nhớ trong tiềm thức ta
Quê hương dù rất mù xa
Vẫn in đậm nét trong ta trong người.
Ngọc Bích
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment