15.9.08

Sống thật đơn sơ buổi xế tà


Cớ sao lại sợ tuổi ta già?
Hãy cứ xem mình thật trẻ nha
Lên xuống màng chi danh với lợi
Dọc ngang nào vướng bụi phồn hoa

Khi vui tìm đến thơ cùng nhạc
Lúc buồn lánh gió đụt mưa qua
Thong dong ta mãi còn vui sống
Hạnh phúc đơn sơ buổi xế tà

Ngày tháng trôi qua song cửa nhỏ
Cuộc đời là những chuyến xe qua
Hành lý lên xe là tuổi trẻ
Giã từ đem đến cuối sân ga

Có chăng một chút gì lưu luyến
Của lòng thân quyến lúc chia xa
Trong khi chờ đợi hoàng hôn xuống
Thân ái mời nhau một tách trà .

Xin hãy cùng vui , đời có hạn
Can chi mà ngại lại mau già !

Ngọc Bích

No comments: