12.9.08
Chờ nghe Oanh hót
Nhớ vườn xưa, líu lo Oanh chợt đến
Gợi thì thầm nhắn nhủ giữa rừng cam
Nắng hanh vàng, Oanh vẫn còn lưu luyến
Để hồn thơ lơ lửng chẳng dám màng !
Trong tự tại, lắng nghe lời Oanh hót
Dư âm còn lay động hạt mưa phùn
Năm canh dài, thoáng mơ màng bên cửa
Tiếng Oanh buồn thỏ thẻ, chạnh nhớ mong ..
Lòng ao ước kề bên nhau gang tấc
Rồi nghìn trùng xa cách chẳng được yêu
Như cánh chim lạc loài theo với gió
Vẫn chờ Oanh ríu rít nắng hanh chiều .
Nầy Oanh hởi ! dẫu vướng trời mây rộng
Chớ quên lời hẹn ước dấu tình buồn
Ta vẫn đợi, vẫn chờ bên lối mộng
Dắt dìu nhau, quên hết nỗi vấn vương .
Ta chẳng muốn xoáy vào cơn gió lốc
Để tan thành mây khói, lạnh đông về
Thầm nguyện ước mùa xuân hoa chớ rụng
Nằm chờ nghe Oanh hót dưới trời khuya .
Nguyên Hà
Năm 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment