Thôi thì...thôi trách người dưng
Chỉ mong coi nhẹ ...chưa từng quen nhau
Bây giờ và cũng xưa sau
Thì thôi... như lúc ban đầu chưa yêu
Thôi thì...phía ấy mưa chiều
Đã trôi, xóa biết bao nhiêu hẹn về...
Những lời ,những chữ xưa kia
Thì thôi... đừng nhắc để nghe lòng mình
Thôi thì ...dẫu một chút tình
Sao người mãi chẳng hiểu mình . Riêng ta
Trách mình, chẳng trách người xa
Thì thôi ... xin hãy quên ta ,ơi người !
Thì thôi ! Ta đã quên rồi
Thôi thì thôi nhé một thời rất xa
Bây giờ người của nguời ta
Với ta vĩnh viễn đã là... người dưng .
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment