Đổi thay
Từ độ giang sơn đổi sắc màu
Để rồi chia cách đã lòng đau
Xưa sau cả một trời giông bão
Trôi nổi quê người cảnh biển
dâu
Ngọc Bích
Nhớ về nơi ấy.
Chia ly hai tiếng bắt đầu
Từ khi ai nhuộm đỏ màu non sông
Giã từ núi Tản sông Hồng
Nhớ về nơi ấy khiến lòng xót xa.
Quê
Hương hai chữ viết hoa
Mái chùa cổ, gốc tre già năm nao.
Mùa xuân thắm những cánh đào
Đá mòn sông cạn và sao đầy trời.
Tre già măng mọc khắp nơi
Vươn cao ngàn bụi tre , đời đợi mong .
Quyết về
giành lại núi sông
Đòi từng tấc đất , tấc lòng biển xa.
Noi gương ,nối trí ông cha
Hẹn về tô thắm sơn hà Việt Nam
Nghĩa Trang dưới nắng hanh vàng
Tình Quân dân thắm muôn ngàn trái tim
Triệu người lưu xứ trông tìm :
Một ngày Anh nắm tay Em cùng về
Biết rằng từ lúc ra đi
Triệu lòng người quyết hẹn khi trở về .
Ngọc Bích
No comments:
Post a Comment